Nhật ký Corona Sơn Lôi số 5
Anh chị em thân mến,
Trước hết, tôi xin cảm tạ Chúa đã ban ơn soi sáng cho tôi và an ủi tôi cách riêng. Thứ đến, tôi xin anh chị em gửi lời cảm ơn của tôi tới quý Đức Cha, quý cha, quý nam nữ tu sĩ, chủng sinh đã luôn cầu nguyện và trợ lực cho tôi. Sau cùng, tôi thành tâm cám ơn quý cụ, ông bà và toàn thể anh chị em đã nâng đỡ và bảo vệ tôi trước những truyền thông sai trái về tôi và anh chị em Sơn Lôi nơi đây.
Thưa anh chị em,
Cho tới nay, hầu hết chúng ta đều đã phần nào cảm nghiệm được những đau khổ và thiệt hại mà virus Corona gây ra cho con người. Dù là bất cứ nơi đâu, hễ virus Corona xuất hiện, thì nơi ấy tràn ngập những sự hoang mang, lo sợ. Nói cách khác, bất cứ nơi nào người ta phát hiện ra người bệnh Corona, thì nơi ấy có sự chia rẽ, cách ly, miệt thị giữa con người với con người.
Tuy nhiên, như tôi đã ghi trong nhật ký số trước và đây đó chúng ta đã thấy có thông tin loan báo: Người bệnh Corona có thể được điều trị và được xem là đã điều trị khỏi bệnh. Đó là một tin vui rất lớn, mang lại phần nào sự an tâm và hy vọng cho những anh chị em đang bị virus corona hành hạ.
Theo quy định của Bộ Y Tế, người bệnh Corona được xuất viện khi hết sốt ít nhất 3 ngày, có hai mẫu bệnh phẩm lấy cách nhau một ngày đều xét nghiệm âm tính (tôi thấy nhiều bài báo viết thế mà chưa tìm được bản văn cụ thể).
Như vậy, sau hai lần xét nghiệm và là hai lần kết quả âm tính liên tiếp thì người bệnh được xuất viện. Tuy nhiên, xuất viện rồi, người bệnh vẫn cần được theo dõi sát sao và phải tuân thủ quy tắc cách ly ở một nơi nào đó, để đảm an toàn cho gia đình và cộng đồng. Một số người bệnh được xuất viện ở Việt Nam đang nằm trong trường hợp này.
Tôi muốn dừng lại suy tư để tìm hiểu xem tại sao phải là 2 lần xét nghiệm liên tiếp âm tính. Hoá ra kết quả xét nghiệm của người bệnh có lúc âm tính, có lúc dương tính, nghĩa là tình trạng bệnh nhân không ổn định. Hoặc là có lúc họ mang virus có lúc họ không có virus trên các dịch tiết; hoặc là việc xét nghiệm chưa thật sự hiệu quả cao và như vậy, kết luận sẽ là gì í nhỉ….. anh chị em có thể suy tư thêm.
Có người đã hỏi tôi: Sau khi dập được đại dịch Covid 19 sẽ là chuyện gì?
Với suy nghĩ cá nhân và theo cách gọi tên của riêng tôi, ngay sau khi tiêu diệt được “vi-rút cô-rô-na 19” thì con người sẽ phải đối diện với một chủng virus mới, siêu to khổng lồ mà tôi gọi là “vi-rút cô-em-la 20”.
Chủng “vi-rút cô-em-la 20” là gì mà tôi lại bảo là siêu to khổng lồ?
Chủng “vi-rút cô-em-la 20” là gì mà tôi dám khẳng định là con người sẽ phải đối diện với nó ngay sau khi dập được dịch?
Có lẽ mấy cha bạn thân của tôi hiểu rõ hơn ai hết. Quý cha ấy là những người anh cả trong một gia đình – một gia đình mà trừ quý cha ra thì còn có cha, mẹ và các cô em gái. Khi còn tu học với nhau, tôi nhận thấy: Hễ có chuyện gì xảy ra cho chúng tôi, dù vui hay buồn, thì việc mà quý cha ấy sợ nhất có lẽ là “cô-em-la”.
Sợ bị la mắng cho dẫu mình có làm đúng hay sai; rất sợ bị la mắng cho dẫu là chuyện vui hay buồn; cực kỳ sợ bị cô-em-la cho dẫu biết rằng: Có thể việc la mắng của các cô ấy chẳng có cơ sở gì. Đó là những triệu chứng tương tự mà chủng “vi-rút cô-em-la 20” gây ra cho người dân vùng dịch hay cụ thể hơn, đó là những gì tôi dự đoán cho anh chị em vùng Sơn Lôi, Vĩnh Phúc này.
Giả như một ngày nào đó không xa, nhờ sự tích cực và tài giỏi của các y-bác sĩ, Sơn Lôi, Vĩnh Phúc được công bố là đã dập dịch Covid 19 thành công thì lẽ đương nhiên, anh chị em Sơn Lôi chúng tôi hoàn toàn tự do và khỏe mạnh như mọi người dân Việt Nam. Chắc chắn khi ấy, anh chị em Sơn Lôi chúng tôi chẳng còn ở trong vùng cách ly địa lý và anh chị em chúng tôi sẽ lại trở về nơi xưa chốn cũ để làm ăn, kiếm sống.
Thiết nghĩ khi ấy, cộng đồng sẽ đối xử với anh chị em như thế nào? Cộng đồng sẽ nhìn nhận chúng tôi ra sao?
Hay chăng “ai đó” lại trở thành những “cô-em-la 20” của người Sơn Lôi, Vĩnh Phúc.
Hàng rào cách ly địa lý vừa tháo gỡ thì liệu rằng ngay sau đó, hàng rào cách ly tinh thần, vô hình có xuất hiện không?
Liệu rằng anh chị em Sơn Lôi, Vĩnh Phúc chúng tôi vừa thoát được đại dịch Covid 19 có phải đối diện với đại dịch “Cô-em-la 20” hay không?
Câu trả lời ấy là của cộng đồng, của anh chị em.
Và tôi, tôi thật sự cầu nguyện và hy vọng rằng: Suy nghĩ của tôi trên đây không trở thành sự thật.
Xin quý cộng đoàn tiếp tục cầu nguyện và đồng hành với anh chị em Sơn Lôi, Vĩnh Phúc chúng tôi.
Từ Sơn Lôi, tôi nài xin Thiên Chúa chúc lành cho anh chị em!
Lm. Giuse Hoàng Trọng Hữu
Gp Bắc Ninh