23/11/2024

“Thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống” (Ga 6, 55)

14/06/2020 – Chúa Nhật, Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô

 

 

✠ Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan. (Ga 6, 51-58)

51 Khi ấy, Đức Giêsu nói với người Dothái rằng: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”

52 Người Dothái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ?” 53 Đức Giêsu nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. 56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. 57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. 58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.”

 

Suy niệm: 
 
Còn gì đẹp bằng việc cả gia đình tham dự Thánh Lễ Chúa nhật!
Còn gì vui bằng việc đi nhà thờ và gặp những người bạn thân!
Mỗi Thánh Lễ là một cuộc gặp gỡ linh thánh với Thiên Chúa,
nơi cả triều thần thiên quốc, cả thế giới người sống và người chết,
gần nhau, nâng đỡ nhau và cầu nguyện cho nhau. 
Dự lễ Chúa Nhật đâu chỉ là một luật buộc của Giáo Hội,
mà còn là niềm vui được tặng ban cho người kitô hữu. 
 
Dự lễ Chúa Nhật là để tạ ơn Thiên Chúa.
Bí tích Thánh Thể tự bản chất là bí tích Tạ Ơn.
Chúng ta có bao lý do để nói một lời tạ ơn Thiên Chúa,
vì tất cả những gì Ba Ngôi làm cho chúng ta qua các công trình 
sáng tạo, cứu chuộc và thánh hóa, đã và đang diễn ra.
Chúng ta luôn có lý do để tạ ơn vì những điều chân thiện mỹ
vẫn tồn tại nơi mọi sự và nơi con người, bất chấp những bóng tối.
Dự lễ Chúa Nhật là nhân danh muôn loài thụ tạo để ca ngợi Chúa Cha, 
nhờ Chúa Kitô, và trong sự hiệp thông với Chúa Thánh Thần.
Dự lễ Chúa Nhật là dự một bữa tiệc, mặc áo đẹp, lòng vui như mở hội,
vì đại tiệc này do chính Chúa Kitô khoản đãi.
Ngài mời từng người: “Tất cả anh chị em hãy đến mà dự tiệc của Tôi!”
Ngài nuôi ta bằng Lời ban sự sống của Ngài, qua việc nghe các Bài Đọc.
Ngài còn nuôi chúng ta bằng Mình và Máu của Ngài, qua việc rước lễ.
Trong bữa Tiệc Vượt Qua, ngay trong đêm Ngài bị bắt ở Vườn Dầu,
Đức Giêsu đã cầm lấy bánh, bẻ ra, trao đi và nói một câu bất ngờ:
“Các con hãy cầm lấy mà ăn, đây là Mình Thầy.”
Ngài lại trao cho các môn đệ chén rượu nho và nói:
“Các con hãy cầm lấy mà uống, đây là chén Máu Thầy.”
Chúng ta tin bánh đã trở nên Mình, rượu đã trở nên Máu Chúa.
Đức Giêsu mời chúng ta ăn uống Mình và Máu Ngài 
dưới dạng bánh và rượu đã được biến đổi cách mầu nhiệm
nhờ lời của Ngài và nhờ quyền năng Thánh Thần.
Dự lễ Chúa nhật là thông hiệp vào hy lễ thập giá trên núi Sọ.
Đức Giêsu đã không chỉ nói: Đây là Mình Thầy, đây là Máu Thầy.
Nhưng Ngài nói: “Đây là Mình Thầy bị trao nộp vì anh em, 
Đây là Máu Thầy đổ ra vì anh em.”
Như thế Ngài đã nói đến cái chết sắp đến của Ngài. 
Rước Mình và Máu Thầy là mở lòng đón lấy  
Đấng đã hy sinh mạng sống để cứu chuộc thế gian,
để rồi có sức hy sinh đời mình cho người khác. 
Đức Kitô đã đổ máu mình trên thập giá duy chỉ một lần,
nhưng hy lễ ấy lại trở thành hiện thực trong từng Thánh Lễ.
Từ đó ơn cứu độ tuôn trào trên thế giới và trên từng người.
Hãy tham dự Thánh Lễ một cách sốt sắng.
Vì bí tích Thánh Thể là hy lễ của Đức Kitô,
nên khi dự lễ, ta hãy đem theo đời mình làm lễ dâng,
với muôn khổ đau, nhọc nhằn, để kết hợp với hy lễ của Đức Kitô.
Hãy dâng đời mình như những hạt lúa bị xay, bị nướng thành bánh,
như những trái nho bị ép để làm thành rượu nho.
Khi rước lấy Đấng ban sự sống, Đấng là sự sống,
chúng ta được ở lại trong Ngài và sống nhờ Ngài (Ga 6,56-57).
Xin cho chúng ta đi hết cuộc đời lữ thứ trần gian
nhờ tâm linh được dưỡng nuôi bằng lương thực thiên quốc.
Cầu nguyện:
 
Lạy Chúa,
Chúa là thức ăn, thức uống của con.
Càng ăn, con càng đói;
Càng uống con càng khát;
Càng sở hữu, con lại càng ước ao.
Chúa ngọt ngào trong cổ họng con,
Hơn cả tầng mật ong,
Vượt quá mọi thứ ngọt ngào khác trên đời.
Lúc nào con cũng thấy đói khát và ước ao,
Vì con không sao múc cạn được Chúa.
Ngài nghiền nát con hay con nghiền nát Ngài?
Con chẳng rõ; vì ở thẳm sâu lòng con,
Con cảm thấy cả hai.
Chúa đòi con nên một với Ngài,
Đòi hỏi đó làm con đau đớn,
Vì con không muốn từ bỏ
Những thói quen của con
Để ngủ yên trong tay Chúa.
Con chỉ biết tạ ơn Chúa,
Ca ngợi và tôn vinh Chúa,
Bởi đó là sự sống đời đời cho con.
 
Antôn Nguyễn Cao Siêu SJ