23/11/2024

Trong hơn 10 năm trời, sơ Klara Duha dòng Phanxicô là thiên thần bản mệnh của hơn 1.000 trẻ em không được gia đình chăm sóc ở Nias, miền bắc đảo Sumatra. Từ năm 2006, sơ đã chăm sóc cho các trẻ em bị khuyết tật, và suy dinh dưỡng và mẹ của các em bị tâm thân hay đã ly dị. Nhiều em bị gia đình ruồng bỏ, thậm chí một số em còn bị bỏ ở các bãi rác.

 

 

Sơ Duha năm nay 65 tuổi, chia sẻ: “Tôi thương các em. Tôi không thể để những đứa trẻ vô tội phải đau khổ hay bị bỏ rơi. Tôi phải cứu các em”.

Từ khi còn trẻ, sơ Duha đã mơ phục vụ nhân loại nhưng không biết phải làm thế nào. Sau khi học xong trung học ở làng, Duha chọn trở thành nữ tu để hoàn thành các ước nguyện của mình. Nhưng cha mẹ của Duha chống lại ước muốn của cô bởi vì cô phải làm việc để giúp đỡ gia đình. Cuối cùng, vào năm 1977, Duha đã tròn ước nguyện khi gia nhập dòng Phanxicô và cha mẹ Duha đã ủng hộ cô.

Hành trình giúp đỡ các trẻ em

Vài năm sau khi trở thành nữ tu Duha bắt đầu cuộc hành trình giúp đỡ các trẻ em. Sơ tìm thấy một em bé gái một tháng tuổi đang bị bịnh não úng thủy và gia đình của em cảm thấy xấu hổ nếu đưa em đến bệnh viện. Cha mẹ em nghĩ rằng bệnh tình của em là một lời nguyền rửa và họ muốn ném em xuống biển.

Sơ Duha đã giúp đưa em bé đến bệnh viện thánh Elizabeth do dòng Phanxicô điều hành ở Semarang, miền trung Java, để em được phẫu thuật. Sau khi em bé được chữa lành, sơ trao trả em bé lại cho gia đình nhưng họ từ chối nhận lại con vì em bé trông xấu xí. Thế là sơ Duha quyết định chính mình sẽ chăm sóc bé gái.

Một số linh mục nhìn thấy em bé được chăm sóc chu đáo nên yêu cầu sơ Duha chăm sóc cho các trẻ em khác bị khuyết tật và não úng thủy ở trong các giáo xứ của họ. Cuối cùng, ngày càng nhiều em bé được ủy thác cho sự che chở bảo vệ của sơ Duha.

Thiên thần bản mệnh, người mẹ của nhiều trẻ em bị bỏ rơi

Sơ Duha nhận các em bởi vì cha mẹ của các em quá nghèo. Sơ chia sẻ: “Nhiều em bé ở Nía bị não úng thủy, sứt môi và một số bị bại liệt. Nhiều phụ huynh cho đó là một sự nguyền rủa vì vậy họ không chăm sóc các con của họ. Sơ đã đi đến các ngôi làng để đưa các em về chăm sóc. Vì sơ thương yêu chăm sóc các trẻ em bị bỏ rơi nên sơ được nhìn nhận như là một thiên thần bản mệnh. Sơ là người mẹ của nhiều trẻ em ở viện mồ côi thánh Elizabeth do sơ thành lập vào năm 2008.

Sơ Duha mới dự định xây dựng một dưỡng đường để giúp các bệnh nhân ở Nía nhưng vì nhiều bệnh nhân là trẻ em nên sơ đã thay đổi quyết định. Thay vào đó, sơ lập viện mồ côi để đón tiếp và chăm sóc chữa trị cho các em. Hiện nay viện là nhà của 85 trẻ em tuổi từ hai tháng đến 18 tuổi. Khoảng 60 em đi học từ tiểu học đến trung học. Sơ nói: “Tôi không nghĩ điều gì khác khi đón nhận các em, mặc dù tôi không có đủ tiền. Đó là một vấn đề nhân đạo mà tất cả chúng ta phải quan tâm.”

Yêu Chúa yêu người

Sơ cho biết, chăm sóc cho các trẻ em bị bỏ rơi và bệnh tật mang lại cho sơ niềm vui và niềm vui đó trào dâng từ một đời sống cầu nguyện đi đôi với sự quảng đại của các ân nhân. Sơ nói: “Tôi nghèo như các trẻ em nhưng Thiên Chúa đã lay động các ân nhân để giúp đỡ các em.”

“Yêu Chúa, yêu người lân cận” là khẩu hiệu sơ Duha chọn cho công việc phục vụ của mình. Tình yêu Chúa được thể hiện qua cầu nguyện, và yêu tha nhân được thể hiện qua việc giúp đỡ họ. Sơ chọn Faomasi, trong tiếng Nias có nghĩa là tình yêu, làm tên của viện mồ côi.

Nhiều người nói rằng sơ điên khùng khi không có tiền bạc nhưng lại có thể giúp cho các trẻ em. Sơ nói: “Thiên Chúa mang các em đến với tôi và tôi phải giúp đỡ các em.” Đối với sơ, khả năng giúp các em được Chúa ban và sơ đón nhận nó bởi vì đó là sứ vụ của Chúa, qua Giáo hội, đón nhận những người bé nhỏ.

Sơ chỉ có đức tin và sự sẵn sàng, phần còn lại là của Chúa

Sơ Duha nói rằng sơ chỉ có đức tin và lòng sẵn sàng giúp đỡ người khác, và Chúa làm phần còn lại qua các ân nhân, bao gồm một bác sĩ người Đức, người đóng góp mỗi tháng cho viện mồ côi, và nhiều cá nhân và nhóm khác.

Báo Kompas, tờ báo lớn nhất của Indonesia đã xây dựng một tòa nhà đa năng và một dưỡng đường; điều này giúp sơ phục vụ cho các trẻ em nghèo trong những hoạt động khác nhau. Sơ cảm ơn các tín hữu Công giáo, các các tổ chức đã giúp sơ, giúp cho  công việc của sơ dễ dàng hơn. Một điều khiến sơ cảm thấy buồn đó là người thân của các trẻ em ở viện mồ côi không viếng thăm các em. (Ucanews 02/11/2020)

Hồng Thủy – Vatican News