“Trăm năm có nghĩa gì đâu,

chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì”!

(trích trong Cung oán ngâm khúc – Nguyễn Gia Thiều)

_______________

Chiếc lá lìa cành, Cơn gió hiu hiu,

Da mồi, tóc pha sương, mắt mờ, mỏi gối chồn chân…

Những vành khăn tang, Lặng lẽ ra đi không người thân bên cạnh

Ánh mắt tìm kiếm trong đợi chờ, vô vọng Tiếng còi xe cứu thương,

Văng vẳng tiếng chuông chùa, hay nhà thờ…

Đâu đó vang lên hồi chuông cảnh báo cho chúng ta, ngẫm nghĩ về phận người mong manh…

Hãy sống thật tròn đầy Nghĩa Yêu!

Hãy tập buông bỏ những gì vây bủa phận người chúng ta, thong dong và thật thanh thoát nhẹ nhàng. Đừng để ‘cõi tạm’ này chiếm hữu hết tâm hồn và lòng trí chúng ta. Mời gọi chúng ta luôn hướng tâm hồn và lòng trí về cõi VĨNH CỬU – là nơi cung lòng Thiên Chúa.

———–

Truyền thông Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài Gòn